Từ "kẻ Việt người Tần" là một thành ngữ trong tiếng Việt, được sử dụng để chỉ sự xa cách, biệt lập giữa hai đối tượng hoặc hai nhóm người, thường là về mặt địa lý, văn hóa hoặc tình cảm. Thành ngữ này bắt nguồn từ lịch sử khi Việt Nam (kẻ Việt) và Trung Quốc, đặc biệt là nước Tần (người Tần), có sự phân chia rõ rệt về mặt lãnh thổ.
Sử dụng thông thường:
Sử dụng nâng cao: